Góc nhìn & chia sẻ
Góc thơ: Nhớ ơn Bác Hồ
NHỚ ƠN BÁC HỒ
Nhân ngày sinh lần thứ 131 của Bác
Khoán thủ (bằng câu đối)
YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN,
LÃNH TỤ NHƯ NGƯỜI NÀO AI SÁNH
THANH CAO GIẢN DỊ,
DANH NHÂN TỰA BÁC MẤY NGƯỜI SO
YÊU mảnh đất nhọc nhằn mưa nắng
NƯỚC non còn cay đắng, lầm than
THƯƠNG quê nước mất, nhà tan
DÂN cơm đứt bữa, lệ chan chứa lòng
LÃNH trách nhiệm bão dông, ghềnh thác
TỤ khí thiêng con Lạc, cháu Hồng
NHƯ nguồn vươn biển từ sông
NGƯỜI đi tìm lối khơi dòng tự do
NÀO Âu, Mỹ; đốt lò, viết báo...
AI bằng Người lãnh đạo công nông?
SÁNH cùng bầu bạn Tây, Đông
THANH tâm luôn giữ; danh, công chẳng màng.
CAO cốt cách - tượng vàng khôn đúc
GIẢN đơn đời - ơn đức sâu ghi
DỊ thường - riêng chọn lối đi
DANH thơm bốn biển - lòng vì nước, dân
NHÂN cách sáng kiệm cần liêm chính
TỰA vầng dương soi đỉnh trời cao
BÁC mong đất nước đồng bào
MẤY nghèo cũng hết, gian lao sẽ lùi
NGƯỜI về mang những niềm vui
SO năm châu đã rạng ngời Việt Nam.
19/5/2021
Thơ: Xuân Dương