The Union
Góc thơ: Mong manh
MONG MANH...
Ngước mắt trông, vòm trời nghiêng màu lá
Gió lật phật, tơi tả những hàng cây
Xanh ngắt màu xanh, không một gợn mây
Thu chợt đến sau cơn mưa chiều vội vã...
Cuối con dốc, chàng trai ngồi như hóa đá
Bao yêu thương vĩnh viễn nằm lại ở nơi này
Anh thẫn thờ, ngơ ngẩn xòe bàn tay
Hơi ấm nóng dường như còn đọng lại...*
Đăm chiêu hỏi mùa hạ, có gì là mãi mãi?
Nụ sen hồng chum chúm sớm ngày qua
Chiều nay lả tả rụng, bên mấy gốc sen già
Chút hương tàn, tan vào trong cơn gió...
Trầm tư hỏi mùa đông, cuộc đời không hay có
Những mối tình vĩnh cửu với thiên thu?
Những đắm say, ngây ngất của ngày xưa,
Nay chợt hóa phù du trong quên lãng...
Sững sờ hỏi mùa xuân, sông có khi nào cạn?
Đôi bến bờ ăm ắp nặng phù sa
Ôi những dòng sông của ngày hôm qua,
Trơ cạn đáy, chỉ còn là sỏi đá...
Ngơ ngác hỏi mùa thu, có chăng mãi mãi xa
Quả cầu pha lê, lấp lánh màu hạnh phúc
Đêm nằm nghiêng, còn nghe lòng thổn thức?
Hoa sữa li ti rụng trắng bên thềm...
Nguyễn Thị Thu Hương
* Nhiều chàng trai, cô gái đã mất đi vĩnh viễn người yêu trong thảm họa giẫm đạp tại Iteawon, Seoul, Hàn Quốc, trong lễ hội Halloween tối ngày 29/10/2022.