The Union
Góc thơ: Tháng Bảy về
THÁNG BẢY VỀ
Tháng Bảy về luôn phảng phất khói hương
Từ những nghĩa trang dặm dài sắc nắng
Những cô gái, chàng trai mặt còn phúng phính
Đã ra đi mãi mãi không về...
Anh ở phố phường hay từ những miền quê
Quyết chí ra đi, hẹn ngày về chiến thắng
Giữa chiến trường dập dồn bom đạn
Vẫn kiên cường, dũng cảm xung phong
Những đêm dài trong chớp lửa Trường Sơn
Trong cái nắng chói chang giữa trưa hè nóng bỏng
Những lời ca vẫn vang bên cánh võng
Lấp lánh đóa hoa hồng, đầu súng trăng treo...
Những chàng trai ngượng ngập với lời yêu
Chẳng sợ chông gai, nếm nhiều gian khổ
Ngắt ngọn rau rừng thay cơm từng bữa
Vẫn ấm tình đồng đội giữa đêm đông...
Đất nước hòa bình, quê mẹ mãi chờ trông
Tuổi hai mươi đã hóa thành bất tử
Người mẹ già vẫn ngồi bên bậu cửa
Đôi mắt nhòa luôn ngóng đợi tin con
Cô bé nhà bên bao năm tháng héo mòn
Đón đợi người yêu, giờ chẳng còn tuổi trẻ
Những người bạn đồng niên lên chức ông, chức bố...
Anh vẫn chưa về, anh đang ở nơi đâu?
Trong não nề Tháng Bảy với niềm đau:
Anh vẫn ở phương trời nào xa vắng
Thân thể anh đã hòa vào đất, nước
Để vỗ về hạnh phúc của muôn dân
Tháng Bảy về
cầu chúc các anh
Những cô gái, chàng trai quên mình vì Tổ Quốc
Đem sức trẻ cho tình yêu dân tộc
Mãi yên bình trong giấc ngủ ngàn thu...
Nhã Nguyễn