The Union
Góc thơ: Viết cho Con
VIẾT CHO CON…
(nhân ngày Gia đình Việt Nam 28/6)
Khi con mới là mầm sống nhỏ nhoi
9 tháng 10 ngày, mẹ ốm lên ốm xuống,
Khàn đặc tiếng ho, cha vội vàng, luống cuống
Buổi chiều mùa đông tím thẫm lo âu...
Những tháng ngày, dẫu có đi đâu về đâu
Mùi hoa si- ren neo vào trong ký ức
Thảm bồ công anh những trưa hè vàng rực
Suốt nửa năm trời con nằm ngủ trên ngực cha...
Đồi Chim sẻ bình yên trong bóng chiều tà
Ngôi sao cô đơn, uy nghi trên đỉnh tháp
Xuân, hạ, thu đông…, tất cả rồi cũng sẽ khác
Con đã lớn lên, bay tới những miền xa...
Mỗi góc phố, con đường, thấm đẫm mùa thu nước Nga
Mẹ cha yêu nhau, cho con tượng hình bé bỏng
Dưới tán bạch dương, nắng thả rơi chùm tơ óng
Mai này mệt mỏi, con nhớ, vẫn còn một mái nhà…
Ngày ấy không xa, con sẽ được làm cha
Sẽ biết lắng nghe và dịu dàng thấu hiểu
Thấy tâm hồn mình bỗng trở nên mềm yếu
Khi soi mình trong ánh mắt trong veo…
Thơ: Nguyễn Thị Thu Hương