Góc văn nghệ
Góc thơ: Cô thợ may
CÔ THỢ MAY
Suối vải tơ như dải lụa mềm
Cô thợ may trôi giữa dòng sông lấp lánh
Rời xa xóm nhỏ...
Mình mẹ già với căn nhà hiu quạnh,
Em đi về phía ánh sáng lung linh...
Tiếng máy lách cách, những buổi bình minh
Em tan ca khi trời đằng tây đã sầm sập tối
Bìa đậu, quả cà, mớ rau mua vội,
Con nhỏ ngóng đợi, nước mắt vòng quanh...
Khung trời mùa thu vẫn vời vợi cao xanh
Nắn nót từng đường kim, miệng không quên lẩm nhẩm,
Tiền điện, tiền nhà, tiền chợ..., cuối tháng có bị âm?
Khoản thưởng này dành mua sữa cho con,
Mua áo cho mẹ, mua dép cho chồng
Cái váy năm kia, mình mặc, hãy còn mới lắm
Đau đáu dõi nhìn, phương nào đó thật xa xăm
Làn khói mỏng manh trong giá lạnh căm căm
Bóng mẹ lụi cụi, những chiều, trời trở gió...
Tựa cửa,
Sau đám bụi mờ,
Ngóng về con đường nhỏ...
Đợi con nhé,
Tết nay,
Con sẽ về, với mẹ,
Mẹ,
Mẹ ơi!
Thơ: Nguyễn Thị Thu Hương