Góc nhìn & chia sẻ
Góc thơ: Những linh hồn bất tử
NHỮNG LINH HỒN BẤT TỬ
75 năm như nước chảy qua cầu...
Cả nước thắp nến tri ân những người chiến sỹ
Chàng trai trẻ hy sinh trên chiến trường đánh Mỹ
Xương thịt hòa vào những thước đất nâu...
Linh hồn anh, mải miết bay về đâu...
Trời Quảng Trị, tháng Bảy mưa nhiều quá
Dòng sông Thạch Hãn, buổi trưa hè yên ả
Còn lại những gì, dưới mạch nước sâu...
Bà mẹ mất chồng trông ngày tháng qua mau
Con hãy lớn lên, tiếp bước chân người cha anh dũng
Buổi tiễn con đi, mẹ khóc rưng rưng,
Nếu giữ con lại thì lấy ai giữ gìn đất nước?
Liêu xiêu nhiều gió những buổi chiều
Nắng cuối ngày tắt dần trên tán lá
Đường cuối trời xa mờ, xa, xa quá...
Nén hương trầm cháy đỏ cạnh hai bức chân dung...*
Xin nhẹ bước chân trên cát trắng mịn như nhung
Xanh ngăn ngắt bầu trời ngày tháng Bảy
Hãy ngước mắt thật lâu, nhìn về phương ấy
Những linh hồn thành mây trắng bay đi...
Thơ: Nguyễn Thị Thu Hương
* Câu chuyện có thực về một bà Mẹ VNAH có chồng hy sinh trong kháng chiến chống Mỹ. Mẹ chỉ có một người con trai duy nhất. Bạn của mẹ đã tìm mọi cách để chàng trai không phải đi bộ đội, giữ lại cho gia đình giọt máu cuối cùng, nhưng chính mẹ đã tình nguyện đưa con trai tới, cho con được tiếp nối con đường mà cha của anh đã đi.
Nhưng đau đớn thay, cũng như người cha, anh đã ngã xuống trên chiến trường! Khi có người hỏi mẹ, sao không giữ lấy đứa con độc nhất thì mẹ đã trả lời "Nếu giữ được con thì mất nước!