Góc nhìn & chia sẻ
Góc thơ: Dòng sông quê
DÒNG SÔNG QUÊ
Bao mùa rồi anh vẫn nhớ Sông Quê
Ở nơi ấy mối tình đầu chớm nở
Những đêm hè cùng người yêu đón gió
Dưới ánh trăng hò hẹn thuở ban đầu
Dòng sông quê đã chứng kiến tình yêu
Thuở học trò với mối tình mơ mộng
Tay trong tay trải lòng trong tĩnh lặng
Thả hồn mình theo dòng chảy trôi xuôi
Con sông quê đã gắn bó tình người
Một vùng quê vai trần, chân đất
Chút việc nhỏ thôi nhưng cả làng đều biết
Mọi buồn vui chẳng giấu nổi mọi người!
Dòng sông quê chứng kiến nỗi đầy vơi
Mùa cạn, mùa khô, mùa lũ về nước nổi
Cùng dân làng trên con đò chèo vội
Về ngôi nhà nơi bến đỗ bình yên.
Con sông quê mang sâu đậm nghĩa tình
Nơi chứng kiến những tấm lòng chân chất
Nơi chia tay nặng tình người da diết
Kỷ vật vội vàng khi anh bước chân xa...
Dòng sông quê đã gắn bó những ngôi nhà
Bao nỗi buồn vui của một thời nghèo đói
Uống nước sông và áo quần giặt vội
Lặn ngụp dưới dòng, mò con hến con ngao...
Đã bao mùa với con nước nông, sâu
Nước chảy bèo trôi, cuối trời ghềnh thác
Anh vẫn nhớ bàn tay em nắm chặt
Mà ngượng ngùng không nói nổi lời yêu!
Sông ơi sông, chắc sông hiểu nhiều điều
Bao bộn bề với dòng đời xuôi ngược
Lửa chiến tranh thối bùng hồn Tổ quốc
Dù yêu em, yêu sông ta vẫn phải chia xa
Một đời người bao bão gió phong ba
Đâu có được như điều ta mong đợi
Nỗi nhớ chông chênh tháng ngày mong mỏi
Đành ngậm ngùi theo nước chảy bèo trôi
Chẳng phải tại em cũng không phải lỗi tôi
Phải chăng trách duyên trời chẳng định
Tôi cuối dòng còn em thì đầu bến
Khi đò đầy thì đò phải sang sông!
Chiến tranh qua đi, ta - em ở đôi dòng
Đều lặng lẽ chôn chặt lòng thương nhớ
Ôi con sông bên bồi, bên lở
Trong đục vơi đầy gắn bó tuổi thơ tôi
Sông quê ơi, dù xa cách lâu rồi
Sông vẫn ở trong lòng ta chảy mãi
Dù bạc đầu vẫn nhớ về nơi ấy
Thuở ban đầu hò hẹn bến Sông Quê...
Hà Nội, ngày 05/9/2016.
Thơ: Nhã Nguyễn